Chia sẻ:
Thiên nhiên trong đô thị không phải lớp “trang trí xanh”.
Nó làm mát đường phố, lọc nước, giảm ngập, nuôi dưỡng hệ thụ phấn – và nâng chất lượng sống của con người.
Thiên nhiên trong đô thị không phải lớp “trang trí xanh”.
Nó làm mát đường phố, lọc nước, giảm ngập, nuôi dưỡng hệ thụ phấn – và nâng chất lượng sống của con người.
Bảo tồn và phát triển đa dạng sinh học đô thị là xây dựng hạ tầng hoạt động, không phải phong cảnh. Khi thiết kế từ góc nhìn sinh thái – chứ không chỉ “trồng thêm cây” – chúng ta nhận được nhiều lợi ích cộng gộp:
Vi khí hậu mát hơn
Giảm thiểu lũ lụt
Không khí & nước sạch hơn
Không gian công cộng phong phú
Bản sắc địa phương rõ rệt
Nhưng những kết quả đó không tự xảy ra – chúng đến từ các dự án bắt đầu bằng sinh thái học, tôn trọng dòng nước, kết nối mạng lưới xanh – và gắn liền quản lý dài hạn với lợi ích cộng đồng.
Dưới đây là hành trình qua một số dự án từng đạt giải Holcim Foundation để thấy cách đô thị có thể chuyển từ “trang trí sinh thái” sang hệ thống đô thị biocentric thực sự.

Dự án Urban Nature Project – Natural History Museum | Anh Quốc
Nghiên cứu cho thấy gia tăng đa tầng thực vật, đất sống, mép nước, vùng mục gỗ… là các yếu tố mạnh mẽ nhất để hỗ trợ đa dạng sinh học đô thị. Việc bổ sung tầng cây bụi, thảm tán thấp cùng các vùng nước nhỏ giúp tăng đáng kể sự xuất hiện của các loài chim đô thị [1].
Dự án Urban Nature Project biến 5 mẫu vườn tại London thành một mosaic sinh thái gồm rừng, đồng cỏ, scrub, heath, fen, reed bed, hedgerow, habitat đô thị và vùng đất ngập nước.
Thiết kế định hướng biodiversity-first: lối đi uốn lượn và đường trên cao giúp con người tương tác mà không xâm lấn khu vực nhạy cảm.
Đây là minh chứng cho thấy một thiết chế văn hóa có thể trở thành trụ cột của hạ tầng thiên nhiên đô thị.
.webp)
Wetland Vitality | Colombia
Green-Blue Network | Trung Quốc
Sức khỏe hệ sinh thái đô thị phụ thuộc vào việc để nước được chảy – chậm – thấm – nuôi sự sống. Blue–green networks kết hợp suối, kênh, wetlands, bề mặt thấm… với cây xanh, công viên, thảm cỏ để biến nước mưa thành tài nguyên.
Khôi phục 5,5 km wetlands Jaboque thành công viên tuyến tính, vừa là ranh giới chống mở rộng đô thị, vừa phục hồi hệ thủy văn:
Kiểm soát lũ
Bổ cập nước ngầm
Lọc nước tự nhiên
Tạo hành lang habitat với thực vật bản địa
Tái cấu trúc kênh bê tông thành hệ terrace wetlands, trồng cây bản địa, dùng bê tông tái chế làm gabion và đường dạo. Nước thải được làm sạch bằng quá trình sinh học tự nhiên và tái sử dụng tưới tiêu.
Cả hai dự án chứng minh rằng khi hệ thoát nước đô thị hoạt động như một cảnh quan, cộng đồng và đa dạng sinh học đều được hưởng lợi.

Stream Co-Habitat | Thổ Nhĩ Kỳ
Các công viên rời rạc là “đảo sinh thái”. Đa dạng sinh học chỉ thực sự phát triển khi có mạng lưới kết nối – cho phép loài di chuyển, kiếm ăn, sinh sản.
Dự án Stream Co-Habitat biến suối Umur thành hành lang xanh 9 km, kết nối trường học – khu dân cư – công trình công cộng và liên kết hồ với biển.
Sự “đời thường” của dự án lại chính là sức mạnh: một dòng suối địa phương trở thành xương sống sinh thái và tuyến di chuyển mát, an toàn cho cư dân.

La Quebradora Hydraulic Park | Mexico
Đô thị bảo vệ thiên nhiên tốt hơn khi không gian xanh gắn với văn hóa – thể thao – giáo dục – chăm sóc cộng đồng. Khi con người dùng, hiểu và yêu thiên nhiên gần nhà, họ trở thành người gìn giữ lâu dài.
La Quebradora tái tạo một không gian bị bỏ quên thành công viên thủy lực:
Wetland xử lý nước mưa ô nhiễm
Làm chậm dòng chảy bề mặt
Khôi phục thủy văn bản địa
Kết hợp sân chơi, lối dạo, thể thao, không gian văn hóa
Thiết kế biến cảnh quan thành hạ tầng, để cư dân cảm nhận trực tiếp vòng tuần hoàn của nước.
Để đô thị sống được trong một thế kỷ đầy biến động:
Đa dạng sinh học không thể là trang trí
Cần chuyển từ mảng xanh rời rạc → mạng lưới xanh–lam kết nối
Từ trồng cây cho đẹp → thiết kế dựa trên sinh cảnh thật
Từ dự án đơn lẻ → không gian gắn liền đời sống cộng đồng
Làm được vậy, chúng ta có:
✔ Đường phố mát hơn
✔ Nước sạch hơn
✔ Ngập ít hơn
✔ Đời sống cộng đồng phong phú hơn
✔ Hệ sinh thái thích nghi tốt hơn
Đây không phải xa xỉ – mà là con đường nhanh nhất để xây dựng đô thị bền vững và thịnh vượng với ngân sách hiện có.
Tài liệu này trình bày các tín chỉ và điều kiện tiên quyết của LEED có thể đạt được với chi phí rất thấp hoặc gần như không phát sinh chi phí vật liệu và thi công. Các chiến lược tập trung vào lập kế hoạch sớm, hồ sơ – tài liệu, sự phối hợp quy trình và lựa chọn vị trí xây dựng thông minh, đặc biệt phù hợp với các dự án hướng tới mục tiêu bền vững nhưng vẫn kiểm soát chặt ngân sách.
Chính phủ Việt Nam đang đẩy nhanh các cải cách chính sách, hứa hẹn sẽ làm thay đổi sâu sắc ngành xây dựng trong thập kỷ tới, với mục tiêu cân bằng giữa tăng trưởng tham vọng, phát triển bền vững về môi trường và tính nghiêm ngặt trong quản lý – pháp lý.
Hà Nội / TP. HCM, 2026 — Năm 2026 tiếp tục đánh dấu giai đoạn chuyển hoá quyết định của thị trường bất động sản tại Việt Nam: “xanh” không còn chỉ là khẩu hiệu marketing mà đang được chuyển hoá thành tiêu chí đánh giá rủi ro tài chính, điều kiện tiếp cận vốn và tiêu chuẩn vận hành cho dự án.
Mọi đô thị đều mang trong mình những khoảng nứt vỡ – tàn tích, lô đất bỏ hoang, công trình dang dở, hay những lớp hạ tầng dư thừa nằm ngoài ánh sáng của các kế hoạch chính thống. Chúng là những mảnh không gian lạc nhịp với trật tự đô thị, nhưng lại bất ngờ hình thành những “mặt trái” của thành phố, nơi mà cấu trúc tưởng như liền mạch bắt đầu bị đứt gãy.
Việt Nam đang ngày càng thể hiện quyết tâm mạnh mẽ trong việc giảm phát thải và ứng phó với biến đổi khí hậu bằng cách đưa “làm mát bền vững” vào trung tâm quy hoạch và phát triển đô thị. Việc này không chỉ giúp giảm thiểu hiệu ứng nhiệt đô thị mà còn hướng đến tiết kiệm năng lượng, bảo vệ sức khỏe cộng đồng và giảm phát thải khí nhà kính.
Một thành phố tự cường là đô thị có khả năng hấp thụ, thích nghi và phục hồi trước các cú sốc (shocks) và áp lực kéo dài (stresses) — từ thiên tai cấp tính như bão, lũ, sạt lở, đến căng thẳng lâu dài như đô thị hóa nhanh, xói mòn hệ sinh thái và rủi ro chuỗi cung ứng.